Đêm thứ Hai ở London, khi các đội bóng Ngoại hạng Anh một lần nữa thực hiện chiến dịch “No Room For Racism”, ánh đèn sân cỏ như dày đặc cảm xúc — và giữa khoảnh khắc trang nghiêm ấy, Crysencio Summerville chọn đứng thẳng thay vì quỳ gối. Hành động này một lần nữa đặt câu hỏi về ý nghĩa của cử chỉ chống phân biệt chủng tộc trong bóng đá, đồng thời minh chứng rằng mỗi cá nhân có cách thể hiện niềm tin khác nhau. Từ chối quỳ gối của Summerville nhanh chóng thu hút sự chú ý và giải thích đằng sau hành động đó làm sáng rõ một góc nhìn ít ai ngờ tới.
Bối cảnh: chiến dịch “No Room For Racism” trở lại
Premier League đã dành tất cả các trận đấu từ ngày 18 đến 26 tháng 10 cho chiến dịch “No Room For Racism” — lần đầu mùa này các CLB tham gia thực hiện cử chỉ quỳ gối tập thể. Quyết định này đi theo thay đổi từ tháng 8/2022, khi giải đấu hạn chế hành động quỳ gối chỉ còn trong những vòng chiến dịch đặc biệt nhằm tránh làm phai nhạt ý nghĩa của biểu tượng chống phân biệt.
Lý do Summerville không quỳ gối
Theo báo Daily Mail và lời kể của HLV Daniel Farke, Leeds (nơi Summerville trưởng thành trước khi sang West Ham) luôn để cầu thủ tự quyết định. Farke nhắc lại rằng Summerville “chưa bao giờ quỳ gối” trong thời gian khoác áo Leeds, và khi được hỏi, cầu thủ này từng nói với HLV: “Tôi muốn đứng lên chống lại nạn phân biệt chủng tộc.” Lời giải thích đơn giản nhưng đầy sức nặng ấy cho thấy quyết định của Summerville xuất phát từ quan điểm cá nhân, chứ không phải sự phủ nhận mục đích của chiến dịch.
Crysencio Summerville đứng thẳng trên sân, biểu hiện quyết tâm trước chiến dịch No Room For Racism
Phản ứng từ khán giả và HLV
Phản ứng tại các SVĐ trong vòng chiến dịch không đồng nhất: ở Turf Moor có tiếng la ó khi một số cầu thủ quỳ gối, trong khi nhiều sân khác như Brighton hay Fulham có tiếng vỗ tay lịch sự. Scott Parker của Burnley nói ông không nhận ra tiếng la ó trước trận gặp Leeds; ở Nottingham Forest, thủ môn Mats Sels thậm chí không kịp tham gia vì bận treo khăn lên khung thành — một khoảnh khắc hài hước nhưng cũng cho thấy sự khác biệt trong cách mọi người tương tác với nghi thức này.
Khoảnh khắc trước trận: các cầu thủ thực hiện nghi thức No Room For Racism trên sân nhiều cung bậc cảm xúc
Ý nghĩa và tranh luận
Hành động của Summerville làm bật lên cuộc tranh luận lớn hơn: liệu biểu tượng quỳ gối có còn mang sức mạnh vốn có hay không, và cách tốt nhất để mỗi cá nhân chống phân biệt chủng tộc là gì? Một số người cho rằng liên tục lặp lại có thể làm giảm hiệu quả, trong khi những người khác tìm cách cá nhân hóa thông điệp bằng hành động khác — như đứng thẳng, phát biểu, hoặc làm công tác cộng đồng. Điều quan trọng là mục tiêu chung: xóa bỏ phân biệt chủng tộc khỏi bóng đá.
Kết luận
Crysencio Summerville không quỳ gối không phải là sự phản kháng với thông điệp chống phân biệt chủng tộc, mà là tuyên ngôn cá nhân về cách anh muốn đồng hành trong cuộc đấu tranh đó. Khi Premier League tiếp tục các vòng chiến dịch, câu hỏi dành cho người hâm mộ và CLB vẫn còn: chúng ta muốn giữ gìn ý nghĩa của biểu tượng hay để mỗi cá nhân tự chọn con đường thể hiện? Bạn nghĩ sao — hành động nào có sức nặng nhất trong việc chống phân biệt chủng tộc tại bóng đá hôm nay?
Nguồn: Daily Mail, thông báo chiến dịch Premier League “No Room For Racism”.